Vua thấy thế mới bảo ông rằng” Thế giặc mạnh lắm, trẫm sợ đánh nhau mãi khổ dân. Hay là trẫm hàng cho dân khỏi khổ?” Ông tâu rằng: “Bệ-hạ phán thế, thực là có bụng thương dân lắm; nhưng dám xin Bệ-hạ biết cho rằng cái đạo làm vua, trước hết phải gìn-giữ lấy giang-sơn tiên tổ để lại cho đã. Nếu Bệ-hạ muốn hàng, xin hãy chém đầu thần đi đã.” Vua nghe nói thế, vững dạ, không nghĩ đến việc ra hàng nữa.
Giải nghĩa. – Binh quyền = quyền rèn tập, coi bảo quản lính. – Trẫm = tiếng vua dùng để chỉ mình như ta nói “tôi”, “ta”, v.v…- Hàng = chịu phục, thôi không dám kháng cự lại, mà theo quyền phép người. – Giang-sơn = đất cát của một nước.
Học tiếng. – Binh quyền, - thế giặc, - phán, - giang-sơn, - hàng.
Câu hỏi. – Khi quân Mông–cổ sang đánh nước Nam thì vua giao việc gì cho ông Trần-Quốc-Tuấn? – Khi vua bàn với ông ra hàng thì ông tâu gì?
Thế quân Mông-cổ rất mạnh
School@net (Theo Quốc-Văn Giáo-Khoa Thư )
|