Cong ty Cong Nghe Tin hoc Nha truong http://www.schoolnet.vn

Hàn Quốc: viễn cảnh trở thành trung tâm giáo dục đại học Đông Á
06/05/2008

Những người mới tới Hàn Quốc lần đầu bao giờ cũng choáng ngợp trước sức chuyển đổi đáng kinh ngạc của đất nước này khi tới sân bay quốc tế Incheon. Khánh thành vào năm 2001, sân bay sáng bóng này nằm giữa khoảnh đất ngút tầm mắt trước đây vốn là những cánh đồng lúa và những cánh rừng gỗ tạp, nằm về phía tây và cách thủ đô Seoul khoảng một giờ xe chạy.


Cách đây hai thế hệ, gần như nửa vùng phía nam của bán đảo này nom tựa như nhau cho tới khi những nhà lãnh đạo kỹ trị có hoài bão lớn lao đã biến một trong những quốc gia nghèo nhất châu Á trở thành nền kinh tế lớn thứ 11 thế giới.

Giờ thì những nhà lãnh đạo này muốn biến Hàn Quốc trở thành trung tâm giáo dục đại học của toàn Đông Á. Đã có một số trường đại học ở Mỹ đang thảo luận việc xây dựng các dự án nghiên cứu và đào tạo ở đây, và song song với quá trình này các trường đại học hàng đầu của Hàn Quốc đang cải tổ mạnh mẽ để trở nên cạnh tranh hơn với các cơ sở giáo dục hàng đầu ở Singapore, Nhật và Trung Quốc, kể cả ở Hoa Kỳ.

Động lực cho những thay đổi này một phần là bởi cuộc khủng hoảng đang diễn ra từ năm này sang năm khác ở Hàn Quốc: đó là ngày càng nhiều sinh viên lựa chọn từ bỏ hệ thống giáo dục của Hàn Quốc để đi du học ở nước ngoài.

Nếu những hoài bão này được xem là viển vông thì bạn hãy nhìn vào các kế hoạch của chính phủ xây dựng Khu Kinh tế tự chủ Incheon, một trung tâm kinh tế rộng 52.000 mẫu Anh (1 acre = 0.4ha), theo như kế hoạch năm 2007, sẽ được neo giữ bởi hàng loạt các cơ sở đào tạo và trung tâm nghiên cứu đẳng cấp thế giới. Nhiều năm qua, Incheon lặng lẽ thu hút các nhà đầu tư bằng chính sách ưu đãi miễn phí cơ sở hạ tầng và khoản tiền đầu tư ban đầu.

Công việc này dường như mang lại kết quả rất khả quan. Đại học New York và North Carolina đã ký các thỏa thuận mở các dự án nghiên cứu và các chương trình đào tạo cấp bằng ở đây. Một vài cơ sở giáo dục khác của Mỹ như Đại học Southern California, Đại học George Maso và Đại học George Washington, theo như tin tức đã đưa, đang trong quá trình thảo luận ký kết các thỏa thuận tương tự.

Ông Hee Yhon Song nói: “Mục tiêu của chúng tôi là tạo ra một trung tâm toàn cầu trao đổi văn hóa và tri thức”. Ông là thành viên sáng lập, cựu Viện trưởng Viện nghiên cứu Đông Bắc Á thuộc thành phố Incheon và là người thương thảo chính các thỏa thuận này.

Ông Song dự đoán rằng Incheon sẽ thu hút được hơn 40 cơ sở nghiên cứu và ít nhất là 7 đại học từ bên ngoài với mục tiêu là thu hút sinh viên đến từ khắp nơi trong khu vực. Rốt cuộc thì ông và những người khác tin rằng Hàn Quốc có thể trở thành trung tâm của khu vực giống như Thủ đô Brussel của Bỉ là trái tim của Châu Âu. Ông nói, “Khu vực này sẽ tạo ra 1/3 GDP của toàn thế giới nhưng chúng tôi lại không hợp tác với nhau. Chúng tôi đang xây dựng cộng đồng kinh tế Đông Á và chính vì thế chúng ta sẽ cần các trường đại học nơi mọi người có thể giao tiếp với nhau.”

Hướng ra bên ngoài

Incheon là dấu hiệu nổi bật nhất cho lĩnh vực giáo dục đại học vốn có truyền thống hướng nội của Hàn Quốc đang tiến hành cải cách mạnh mẽ để đón đầu cái mà Ông Song gọi là thế giới toàn cầu hóa giao tiếp bằng tiếng Anh.

Chính quyền ở các Đặc Khu kinh tế khác như thành phố cảng Pyeongtaek đang phát triển rất nhanh, nằm ở phía tây nam cách Seoul 90 phút đi xe cũng đã đầu tư nhiều triệu đô-la cho các dự án liên doanh về giáo dục.

Pyeongtaek năm ngoái đã ký một thỏa thuận với Viện công nghệ Stevens thành lập trường đại học trong khu Thành phố Đại học Pyeongtaek và đang thảo luận với một vài trường đại học ở Mỹ và Châu Âu.

Đảo Jeju, nằm ở duyên hải phía Nam của bán đảo, đã rất nỗ lực nhưng cuối cùng không thuyết phục được Đại học George Washington.

Đại học quốc tế đầu tiên của Hàn Quốc, Đại học giao thông và Hàng hải Hà Lan, đã đi vào hoạt động vào tháng 9 vừa qua tại Gwangyang, một thành phố cảng khác nằm ở miền nam vùng duyên hải.

Trong khi đó, các trường đại học hàng đầu của Hàn Quốc đã tiếp thu các chương trình giảng dạy bằng ngoại ngữ mới đầy tham vọng. Đại học nghiên cứu hàng đầu của nước này, Đại học Khoa học Công nghệ Hàn Quốc, đang trong quá trình cải tổ sâu rộng nhất trong vòng 37 năm trở lại đây, đang được điều hành bởi chủ tịch Nam Pyo Suh. Ông Suh nói rằng ông quyết tâm biến Kaist, tên viết tắt của trường này, trở thành một trường Đại học “thực sự mang đẳng cấp toàn cầu”. Kaist cũng có kế hoạch xây dựng một trung tâm nghiên cứu công nghệ sinh học tại Incheon.

Trường Đại học tư hàng đầu của Hàn Quốc, Yonsei, đã thành lập trường Đại học đầu tiên đào tạo hoàn toàn bằng tiếng Anh chuyên ngành nghệ thuật có tên là Underwood International College. Trường ĐH quốc tế này dự định sẽ thu hút cả sinh viên Hàn Quốc và sinh viên quốc tế. Phó Hiệu trưởng trường Underwood, John M. Frankl, nói rằng những thay đổi này đã được chờ đợi từ lâu. “Không có toàn cầu hóa ở đây thì các sinh viên Hàn Quốc chỉ còn nước đi du học”

“Chúng tôi thực sự lo lắng”

Các con số thống kê cho thấy thực trạng đau buồn. Mặc dù đã chi 2.6% GDP cho giáo dục đại học, chỉ kém Hoa Kỳ và nhiều hơn gấp 2 lần mức trung bình của hầu hết các nước Châu Âu, nhưng Hàn Quốc hàng năm mất 218.000 sinh viên du học vào năm ngoái, và gần gấp đôi con số đó vào giữa những năm 1990. Khoảng 30% số đó đi Mỹ khiến cho số học sinh du học của Hàn Quốc ở Mỹ trở thành nhóm sinh viên lớn thứ ba trong số sinh viên quốc tế đang du học ở Hoa Kỳ.

Ông Pilnam Yi, thuộc Vụ chính sách đại học thuộc bộ Giáo dục Hàn quốc, thừa nhận rằng “Chúng tôi thực sự lo lắng về tình trạng này”. Hàn Quốc ước tính hàng năm thất thoát khoản chi phí giáo dục dành cho du học này khoảng 3-4 tỷ đô-la nhưng Ông Yi tin rằng con số đó phải xấp xỉ 10 tỷ đô-la.

Bộ giáo dục công khai thừa nhận rằng chảy máu chất xám sinh viên đã trở thành một cuộc khủng hoảng và việc thuyết phục sinh viên học tập ở trong nước là một ưu tiên cao hiện nay.

Chính phủ đang trợ cấp cho các trường đại học dạy bằng tiếng Anh và hỗ trợ các nỗ lực thu hút nhiều hơn các giáo sư nước ngoài. Thành tích thu hút giáo sư tài năng từ nước ngoài của Hàn Quốc thật tệ. Năm 2007, báo cáo của Bộ giáo dục cho thấy 23 trường Đại học trên cả nước chỉ thu hút được 22 giáo sư nước ngoài về giảng dạy.

Thế nhưng chất lượng của các trường Đại học của Hàn Quốc cần phải cải tiến rất nhiều trước khi các giáo sư ở nước ngoài hay có nhiều hơn các sinh viên lựa chọn việc học tập trong nước, Chủ tịch Suh của trường Kaist tin như vậy. Ông nói “vấn đề là không có các cơ sở nghiên cứu thực sự có chất lượng cao. Tương tự như Nhật bản chúng tôi thực sự không tạo ra được bước đột phá để đạt tới mức độ công nghệ và nghiên cứu cao hơn.”

Trường Kaist đang ở mức độ rất cao mà các nhà cải cách tin rằng Hàn Quốc phải đạt đến để làm lĩnh vực đại học của nước này lột xác. Chủ tịch của Trường đặt ra yêu cầu là bắt đầu từ năm nay, tất cả các lớp sẽ học bằng tiếng Anh và các giáo sư và sinh viên giờ đây phải cạnh tranh để giữ được học bổng và vị trí của mình.

Trường Đại học này cũng mở ra cho các đối tượng không phải là người Hàn Quốc.

“Mục tiêu là tạo ra một một trường thực sự mang tính toàn cầu trong đó các giáo sư sẽ cảm thấy thoải mái khi giảng dạy ở đây,” Ông Taesik Lee, một Phó giáo sư thuộc khoa kỹ sư công nghiệp của trường giải thích.

Ông Yong-Taek Im, một giáo sư chuyên ngành kỹ sư cơ khí cho biết thêm. Kaist có kế hoạch tuyển thêm vài trăm sinh viên và giáo sư trong vài năm tới. Vừa qua Trường đã nhận Mary Kathryn Thompson, một giáo sư chuyên ngành kỹ sư cơ khí của trường Đại học Công nghệ Massachusetts.

“Hàn Quốc thay đổi nhanh hơn bất cứ nào nào tôi từng biết và đó là thế mạnh của họ,” Bà Mary nói.

Chú trọng tới cạnh tranh

Thế nhưng liệu Hàn Quốc có đủ nhanh để vượt qua các đối thủ cạnh tranh trong khu vực để trở thành trung tâm giáo dục đẳng cấp quốc tế không? Điều này tùy vào người mà bạn hỏi.

Ông Song cho rằng Hàn Quốc có lợi thế địa chính trị nằm ở trung tâm – Seoul chỉ mất hai giờ bay từ Bắc Kinh và Tokyo – cộng với quy mô và mức độ phát triển cao của nền kinh tế, có tầng lớp ưu tú được đào tạo ở Phương Tây, và điều này tạo ra những lợi thế mà ít nước nào trong khu vực sánh được. “Tôi tin rằng chúng tôi là độc nhất vô nhị”, ông nói.

Thế nhưng theo thống kê của Bộ giáo dục thì chỉ có 22.600 sinh viên nước ngoài học tại Hàn Quốc năm 2006, so với hơn 100.000 sinh viên học ở Nhật Bản.

Và sự thực là rất nhiều trường đại học nước ngoài đã gặp rất nhiều khó khăn để xác lập chỗ đứng ở các nước gần Hàn Quốc. Trường Đại học New South Wales của Úc gần đây đã phải rút ra khỏi Singapore chưa đầy một năm sau khi mở cửa, do có quá ít sinh viên đăng ký.

Nhật cố gắng quốc tế hóa vào những năm 1980 và 1990 bằng việc thu hút được vài chục trường đại học Mỹ mở chi nhánh đào tạo ở đây. Nỗ lực này đã thất bại bởi sinh viên Nhật chẳng thấy hứng thú học ở các trường mà rất nhiều người cho rằng chỉ là chi nhánh phụ của các trường này. Các sinh viên có cùng suy nghĩ rằng: hoặc là Mỹ xịn hoặc là không. Đến nay chỉ còn duy nhất trường đại học Temple là còn đứng chân được ở đây.

Thậm chí những người hoài nghi về xu thế quốc tế hóa giáo dục ở Nhật cũng thừa nhận rằng văn hóa doanh nghiệp "hướng ra bên ngoài" của Hàn Quốc khiến cho nước này có cơ hội tốt hơn Nhật trong việc giành được phần lớn hơn trong chiếc bánh giáo dục toàn cầu. Thế nhưng những người này cũng cho rằng những người chủ trương quốc tế hóa giáo dục ở Hàn Quốc đã không thấy rõ các khó khăn sẽ gặp phải.

“Chúng tôi gặp vô vàn khó khăn để tuyển được các sinh viên quốc tế. Không hiểu các trường mới ở đây sẽ làm thế nào?, ông Jongryn Mo, hiệu trưởng Trường Quốc tế Underwood, nói. Ông này tin rằng chương trình thử nghiệm của trường Incheon cuối cùng cũng sẽ thất bại. “Thậm chí ngay cả khi Harvard tới Hàn Quốc, họ cũng không phát huy tác dụng bởi họ sẽ chẳng bao giờ tìm đủ đội ngũ nhân viên đủ tiêu chuẩn ở đây.”

Hiệu trưởng Mô cũng tin rằng nếu có hy vọng để trở thành trung tâm giáo dục đại học của khu vực thì hy vọng đó sẽ nằm ở các trường đại học đã có uy tín của Hàn Quốc là Kaist, Đại học quốc gia Seoul và Đại học Yonsei.

Các chuyên gia nghiên cứu về các trung tâm giáo dục mới này nói rằng Hàn Quốc phải giải quyết được một số thách thức khi tiến tới quốc tế hóa giáo dục đại học của mình.

Việc đầu tiên là Hàn Quốc phải cạnh tranh với các nước cũng đang phát triển rất nhanh là Trung Quốc, Malaysia và thậm chí cả Thái Lan. Ông Don Olcott, người phụ trách Viện giáo dục đại học không biên giới ở Luân Đôn, nói: “Tất cả các quốc gia này đều muốn có một hệ thống giáo dục bền vững”

Sinh viên sẽ chỉ chọn học ở nơi nào sau khi tính đến chi phí và tiềm năng xin việc sau khi tốt nghiệp.

Ông Christopher Ziguras, Phó giáo sư khoa nghiên cứu quốc tế tại Học viện Công nghệ Hoàng gia Melbourne của Úc, cho rằng “sinh viên quốc tế thường mong muốn ở lại và làm việc ở nước mà họ học tập trước khi hồi hương”

Những kỳ tích về công nghiệp của Hàn Quốc như xe ô-tô, điện tử và công nghiệp trò chơi có thể là lợi thế bù cho tiếng tăm về giáo dục và có thể giúp thu hút các sinh viên nước ngoài.

“Tôi cho rằng các trường đại học sẽ rất thành công trong việc thu hút các sinh viên ở các lĩnh vực mà Hàn Quốc có thế mạnh,” ông Ziguras nói, dẫn chứng Singapore, nổi tiếng với ngành công nghiệp hóa chất và điện tử, như một mô hình rất thành công với cách tiếp cận này.

Cho dù câu trả lời cho các vấn đề của Hàn Quốc nằm ở việc xây dựng các trường đại học của mình hay xây dựng các khuôn viên cho các trường đại học nước ngoài thì rõ ràng là mức độ cạnh tranh thu hút sinh viên và giáo viên cho các khoa vẫn rất lớn.

“Chúng tôi đã chuẩn bị cho sự thay đổi lớn lao này trong vòng mười năm,” Ông Im, một giáo sư của Trường Kaist nói. “Chỉ có thời gian mới cho chúng ta thấy kết quả cụ thể”

Nguyên bản: South Korea Seeks a New Role as a Higher-Education Hub

DAVID MCNEILL
(bản dịch của Nguyễn Thành Huy)



URL của bài viết này::http://www.schoolnet.vn/modules.php?name=News&file=article&sid=2060

© Cong ty Cong Nghe Tin hoc Nha truong contact: sales@schoolnet.vn