Cong ty Cong Nghe Tin hoc Nha truong http://www.schoolnet.vn

“Thưa thầy, con buồn vì cái nghề của mình”
04/06/2007

http://www1.thanhnien.com.vn/Giaoduc/2007/6/4/195446.tno

PGS-TS Trần Hữu Tá, nguyên Trưởng khoa Ngữ văn trường ĐH Sư phạm TP.HCM vừa chuyển cho chúng tôi bức thư mà một học trò cũ của ông vừa gửi đến ngày 1.6. Xin giới thiệu để bạn đọc chia sẻ với những bức xúc của một giáo viên vùng sâu (tựa bài do Thanh Niên đặt).


Phước Long, ngày...

Thầy ạ! Con là học trò cũ của thầy đây. Có nhiều tiết học thầy đã lướt qua khuôn mặt những đứa học trò như con, nhưng chắc thầy không nhớ ra con đâu. Không sao đâu thầy ạ, miễn là thầy biết chắc chắn con từng ngồi lơ ngơ trong đám sinh viên sư phạm của thầy là được rồi, thầy hén! Thầy đã từng khen lớp con (đúng hơn là khóa 2000-2004) là lớp học chất lượng cao với đầu vào vượt trội...

Đáng lẽ con phải hỏi thăm cặn kẽ sức khỏe của thầy, nhưng thầy ạ, con nôn nóng được nói với thầy nhiều thứ "bức xúc quá": Con buồn vì cái nghề của mình thầy ạ - buồn nghề chứ không buồn mình mà thấy tội cho mình. Con đi dạy đã được 3 năm và nghề đã dạy cho con biết "ngậm miệng" trước tất cả những "chướng tai gai mắt".

Con mà biết làm thơ thì con đã trở thành "Tú Xương 2" rồi thầy ạ. Vì con không thể cố ngậm miệng mà không thể phun ra cái gì đó. Thế là con lên tiếng và... chết đứng. Chẳng ai ủng hộ con. Năm 2005 con đi gác thi lần đầu tiên, thấy hiệu trưởng trường con gác đứng ở... toilet chờ học sinh ra đưa tài liệu. Con thấy học sinh quay bài mà không dám bắt vì "đã được gửi"... Con viết ngay một bài báo gửi báo T. mà chẳng thấy đoái hoài. Cũng năm đầu tiên ấy, những "đề văn mở" của con bị nhà trường phản đối (con ra đề kiểu: Em sẽ làm gì với tệ nạn quay cóp?...

Em có trọng Toán khinh Văn không?...) vì học sinh không tìm được... tài liệu tham khảo?! Giờ đã là năm 2007, có lẽ mọi thứ đã tốt hơn. Con vẫn chưa chán nghề như nhiều đồng nghiệp vẫn thế. Nhưng buồn lắm thầy ạ. Cuối năm, con vừa đứng lên có ý kiến: "Cần quán triệt việc xin - cho điểm" với tổ và đề nghị được đưa lên nhà trường. Nhưng con đã bị "dợt".

Họ nói đó là vấn đề cá nhân không được đưa ra trước hội đồng. Đúng là khi xin điểm là cá nhân (người cần điểm) tìm đến cá nhân (người có thể cho điểm) nhưng cá nhân (người có thể cho điểm) nào cũng "được" tìm đến hết, thầy ạ. Con đã bao phen trầy trật trong việc giải thích, từ chối khi học sinh, phụ huynh và cả đồng nghiệp đến nhà xin điểm. Cuối năm, "đến hẹn lại lên" người người rầm rộ xin điểm và rầm rộ cho. Có không ít kẻ lợi dụng việc này để kiếm ăn và không ngoại trừ cả giáo viên. Không cho thì bị mất lòng (con bị "giận" nhiều), cho thì nhiều khi "tức" vì có nhiều học sinh không xứng đáng với số điểm đó. Rồi có biết bao nhiêu em đã nghiễm nhiên ngồi vào lớp mới chỉ vì là con ông nọ, cô kia...

Con đã từng bị học sinh mắng vào mặt vì cái sự buôn điểm của đồng nghiệp một cách gián tiếp như thế này: con bảo em học sinh nọ (đang nói chuyện trong giờ học) đứng lên đọc những từ trên bảng theo ký hiệu. Em không đọc và nói: "Em không biết chữ". "Không biết chữ sao lên được lớp 10?" - con hỏi. "Do tiền hết đó cô" - đó là câu trả lời của học sinh. Con không đề cập đến cách xử phạt học sinh đó. Mà con muốn được giải đáp vì sao em dám nói điều đó với ngay cả giáo viên? Em nghĩ gì về giáo viên, về nghề của chúng ta hả thầy?

Quay lại việc đề nghị của con, sau lời đề nghị "không chính đáng" ấy, lập tức con bị một người cùng tổ bức xúc: "Mới tới xin em một chút điểm mà em lại hành động vậy". Con phải giải thích việc con làm không hề cá nhân như thế...

Con vừa đọc bài của thầy trên báo. Con cảm ơn thầy lắm và thương thầy nữa! Thầy đứng về phía người "thấp cổ bé họng" bọn con. Thầy có nhận được sự ủng hộ nhiều không thầy? Sao con muốn đứng lên bênh vực cho học sinh, cho nhân viên mà không thấy đồng minh thầy ạ. Việc tiền nong con chẳng tiện nói vì... dài lắm thầy ơi. Con hẹn thầy một dịp khác (thầy sẵn sàng chứ ạ?).

Thầy ơi, con biết thầy có uy tín với báo giới, thầy giúp con lên án vụ "bán chác điểm thi" nha thầy. Nỗi lòng chẳng biết ngỏ ra sao, với ai thầy ạ. Con ngày nào cũng đọc báo, có tên thầy là con vui như được gặp người thân. Con chờ tin thầy trên báo thầy nhé!

Con chào thầy! Chúc thầy sức khỏe!

Học trò của thầy.



URL của bài viết này::http://www.schoolnet.vn/modules.php?name=News&file=article&sid=936

© Cong ty Cong Nghe Tin hoc Nha truong contact: sales@schoolnet.vn